Từ xưa đến nay con người luôn khao khát đi tìm sự bình an, hạnh phúc đích thực. Thế nhưng, những điều này đôi khi vươn xa nằm ngoài tầm với của tất cả chúng ta, bởi vì trong cuộc sống chúng ta chưa nhận thức được bản chất sự việc và chính bản thân mình. Kiến Tánh Thành Phật chính là con đường nhanh nhất dẫn lối đến sự nhận thức này, thoát khỏi mọi phiền não, cũng như khổ đau. Trong bài viết này Phật Giáo 60s sẽ giúp các bạn hiểu thêm về Kiến Tánh Thành Phật.
Kiến tánh là gì?
Kiến tánh, hay còn được gọi là trực nhận thức về bổn tánh là một khái niệm trong Phật giáo chỉ sự nhận thức trực tiếp về bản chất thực sự của tồn tại. Tuy nhiên, như nhiều thuật ngữ Phật giáo khác, từ này cũng không thể chính xác hoàn toàn và có thể dẫn đến hiểu lầm. Trong kinh nghiệm của kiến tánh không có nguyên tánh riêng, không có người nhìn (năng kiến) và không có vật được nhìn (sở kiến).
Thuật ngữ “kiến tánh” thường được sử dụng tương đương với “giác ngộ“, mặc dù chúng có thể được sử dụng trong các ngữ cảnh khác nhau. Thông thường, “giác ngộ” thường được dùng để chỉ sự giác ngộ của Phật, còn “kiến tánh” thường được dùng để chỉ những trải nghiệm sơ khai về giác ngộ ban đầu, mà cần được rèn luyện và phát triển thêm, được gọi là kiến tánh khởi tu.
Minh tâm kiến tánh là gì?
Minh tâm và Kiến tánh tuy có cách diễn đạt khác nhau nhưng về bản chất là một, đều hướng đến sự nhận thức bản chất chân thật của tâm thức. Minh tâm là nhận thức rõ ràng bản tâm vốn thanh tịnh, bất biến không bị ảnh hưởng bởi những biến đổi bên ngoài. Nói cách khác, Minh tâm là phân biệt được đâu là tâm chân thật, đâu là tâm vọng động, từ đó buông bỏ những tạp niệm, phiền não và hướng đến sự an nhiên, thanh tịnh.
Kiến Tánh Thành Phật mang đến ý nghĩa gì?
Kiến Tánh Thành Phật là gì?
“Kiến Tánh Thành Phật” là một khái niệm cốt lõi trong Phật giáo, mà nguồn gốc của nó có trong những dạy của kinh điển Phật giáo. Thuật ngữ này biểu hiện hành trình của việc đạt được giác ngộ thông qua việc nhận biết rõ ràng (Kiến) và hiểu biết sâu sắc (Tánh) về bản chất của thực tại.
Trong Phật giáo, “Kiến Tánh Thành Phật” đại diện cho việc đạt được sự giác ngộ hoàn toàn và trí tuệ hoàn mỹ về bản chất chân lý, dẫn đến sự giải thoát khỏi khổ đau và tìm thấy sự tự do tuyệt đối. Mục tiêu này được coi là một trong những ước vọng cao cả nhất mà người tu hành Phật giáo hướng đến.
Ý nghĩa
Giúp con người nhận thức được bản chất Phật tính vốn có trong mỗi chúng sinh là một phần quan trọng của hành trình tu tập và giác ngộ trong Phật giáo. Mỗi người đều có tiềm năng để trở thành Phật, chỉ cần họ nỗ lực tu tập và nhận thức được điều đó.
Điều này dẫn đến sự giải thoát khỏi mọi khổ đau. Khi con người nhận thức được bản chất chân thật của mình, họ sẽ thoát khỏi mọi phiền não, tham lam, sân hận, si mê, từ đó dẫn đến sự an lạc và đạt được hạnh phúc đích thực.
Hơn nữa, việc này mang lại lợi ích cho tất cả chúng sinh. Khi con người đạt được giác ngộ và giải thoát, họ sẽ có khả năng giúp đỡ những người khác trên con đường tu tập, góp phần xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
Kiến Tánh Thành Phật không chỉ là một mục tiêu tu tập, mà còn là một lời nhắc nhở về bản chất Phật tính vốn có trong mỗi chúng sinh. Mỗi người đều có tiềm năng để trở thành Phật, chỉ cần nỗ lực tu tập và nhận thức được điều đó.
Trực chỉ chân tâm
“Trực chỉ chân tâm, kiến tánh thành Phật” là pháp môn tu ngắn nhất của thiền tông, không phụ thuộc vào văn tự hay giáo pháp. Chủ trương của thiền tông là luôn hướng thẳng chân tâm và nhận biết rõ tánh để giác ngộ. Sự lạc quan đối với việc sử dụng ngôn từ, hý luận lệ thuộc nhiều vào khái niệm chỉ là một rào cản cản trở chân tâm khi ta tiếp xúc với bản chất vô hình của thực tại.
Vì ngôn từ cũng mang theo danh sắc nó dễ gây ra cảm thọ, suy tưởng, tạp niệm và thức phân biệt. Một người học nhiều có thể dẫn đến chấp nhiều, tạp niệm từ đó cũng trở nên nhiều hơn, đây chính là một trở ngại lớn khi chúng ta muốn thực hành “trực chỉ chân tâm”. “Trực chỉ chân tâm” là lời dạy chân thực nhất cho những người tu khi thực hành chánh niệm hay thiền. Khi ta thiền hãy để tâm thoải mái nhận biết rõ ràng từng cảm giác đau đớn hay mệt mỏi trong cơ thể. Ta quan sát và nhận biết chúng, nhưng không truyền theo chúng, không cảm thọ và cũng không phán xét.
Dù cảm giác đau vẫn còn tồn tại trong cơ thể, sau một khoảnh khắc chúng không còn ảnh hưởng đến tâm trí, vì tâm trí ta nằm ngoài cơ thể. Cơ thể có thể đau nhưng tâm trí vẫn yên bình, đó là điều kỳ diệu của chân tâm.
Đối với mọi sự kiện khác trong cuộc sống, nếu ta duy trì sự quan sát và nhận biết mà không bị cuốn vào sắc, thọ, tưởng, hành, thức, thì chân tâm sẽ dần dần tiết lộ, ta sẽ thấy rõ bản chất vô hình của thực tại. Chân tâm và kiến tánh dù là hai mà một, nhưng cái này có cái kia và ngược lại, đó là con đường tu hành đơn giản nhưng có thể dẫn đến giác ngộ nhanh nhất.
Lời kết
Trong hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, con người luôn khát khao đạt được sự giác ngộ và giải thoát. “Kiến Tánh Thành Phật” là phước lành mà mỗi người tu tập mong mỏi. “Kiến Tánh Thành Phật” dạy chúng ta cách sống an lạc và hạnh phúc. Nó không chỉ là một lời dạy mà còn là một lối sống, một triết lý tồn tại với lòng từ bi và hỷ xả. Qua bài viết Phật giáo 60s hy vọng rằng hãy để “Kiến Tánh Thành Phật” trở thành hướng dẫn trong cuộc sống bạn để từ đó có thể xây dựng một thế giới hòa bình, an lạc và tử tế.